Nhà thơ Nguyễn Thái Dương vừa ra mắt tập thơ Hạt bụi thơ, bầu trời thơ (ảnh) nhân buổi giã từ nghề báo để về hưu (anh là thư ký tòa soạn tuần báo Mực tím - Trưởng ban Văn học của nhóm báo Mực tím - Khăn quàng đỏ - Nhi đồng).
Điều thú vị là tập thơ đầu tay của anh (NXB Văn nghệ 1987), mang tên Bầu trời thơ, hạt bụi thơ, ở đó anh tâm sự với cha của mình: “Cha là bầu trời thơ, thơ con là hạt bụi/Con lẫn vào cha từ bé đến muôn đời…”. Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh nhận xét: “Tôi quen Nguyễn Thái Dương 30 năm, chưa bao giờ thấy anh lớn tiếng với ai. Lúc nào cũng thấy anh điềm đạm, nói năng nhỏ nhẹ, từ tốn.Trong thơ, anh lại càng thủ thỉ cùng cha, cùng mẹ, cùng con, cùng cháu với giọng tâm tình”.Và như vậy, dẫu anh luôn tự nhận thơ mình là những hạt bụi, nhưng đọc thơ anh, cảm nhận được cái tình cảm gia đình thiêng liêng mà anh luôn chắt chiu trân quý mới thấy những “hạt bụi thơ” ấy thật lung linh giữa bầu trời thơ.